Biến đổi khí hậu toàn cầu đang đặt ra thách thức cấp bách, đặc biệt trong lĩnh vực giao thông vận tải – nơi chiếm tỷ lệ lớn phát thải khí nhà kính và gây ô nhiễm không khí đô thị. Trong bối cảnh đó, xe điện hạng nhẹ (electric light-duty vehicles) thường được coi là chìa khóa cho giao thông bền vững. Nhiều báo cáo quốc tế và chiến lược quốc gia đã nhấn mạnh vai trò của điện hóa phương tiện trong việc đạt mục tiêu trung hòa carbon. Tuy nhiên, nghiên cứu gần đây đăng trên Nature Communications Earth & Environment (2024) đã làm rõ một nghịch lý: xe điện chỉ thực sự phát huy hiệu quả giảm phát thải CO₂ khi lưới điện trở nên “xanh” hơn, trong khi mức độ ô nhiễm bụi mịn lại chưa chắc được cải thiện.
Kết quả nghiên cứu chỉ ra rằng khi được sạc bằng nguồn điện tái tạo như gió, mặt trời, thủy điện hay hạt nhân, xe điện hạng nhẹ có thể cắt giảm trên 60–70% phát thải CO₂ vòng đời so với xe chạy xăng hoặc dầu diesel. Đây là minh chứng rõ ràng về lợi thế khí hậu của xe điện. Tuy nhiên, lợi ích này không tự động đạt được ở mọi quốc gia. Nếu lưới điện vẫn dựa nặng vào than đá và khí tự nhiên, lượng khí nhà kính gián tiếp từ hoạt động phát điện sẽ làm giảm đáng kể tác động tích cực của xe điện. Nói cách khác, chỉ khi chiến lược điện sạch và điện hóa phương tiện đi đôi với nhau, hiệu quả giảm phát thải mới được đảm bảo.
Điều đáng lo ngại là xe điện không chắc đã giúp giảm ô nhiễm bụi mịn – một trong những tác nhân gây bệnh hô hấp và tim mạch nghiêm trọng nhất ở đô thị. Lý do xuất phát từ hai khía cạnh. Thứ nhất, nếu nguồn điện để sạc vẫn đến từ các nhà máy nhiệt điện than, lượng bụi mịn sinh ra trong quá trình đốt nhiên liệu vẫn ở mức cao và có thể được “chuyển dịch” từ thành phố sang các khu công nghiệp phát điện. Thứ hai, xe điện do sở hữu bộ pin nặng thường có trọng lượng lớn hơn xe truyền thống, từ đó làm gia tăng bụi mịn sinh ra do mài mòn lốp xe, má phanh và mặt đường. Đây là loại phát thải phi-ống xả (non-exhaust emissions) vốn ít được chú ý nhưng lại gây tác động sức khỏe đáng kể.
Nghiên cứu trên cho thấy quá trình điện hóa giao thông không thể được xem như một giải pháp tách biệt. Để tối ưu hóa lợi ích môi trường, cần đồng thời đẩy mạnh chuyển đổi sang năng lượng tái tạo, ban hành tiêu chuẩn nghiêm ngặt về vật liệu lốp và má phanh, khuyến khích thiết kế phương tiện nhẹ hơn và phát triển đồng bộ hệ thống giao thông công cộng. Bên cạnh đó, các hệ thống quan trắc chất lượng không khí cần được mở rộng để theo dõi song song mục tiêu giảm CO₂ và giảm bụi mịn, nhằm bảo đảm lợi ích kép cho khí hậu và sức khỏe cộng đồng.
Từ những phân tích trên có thể thấy, xe điện hạng nhẹ thực sự là một bước tiến quan trọng trong nỗ lực toàn cầu hướng tới Net Zero, nhưng không phải là “cây đũa thần” có thể giải quyết mọi vấn đề môi trường. Nếu chỉ tập trung vào khía cạnh cắt giảm CO₂ mà bỏ qua thực tế về nguồn điện và phát thải phi-ống xả, các đô thị sẽ khó có thể đạt được chất lượng không khí trong lành như kỳ vọng. Xe điện, vì thế, cần được đặt trong một chiến lược tổng thể bao gồm điện sạch, kiểm soát ô nhiễm hạt, và đầu tư vào hạ tầng giao thông bền vững. Chỉ khi đó, quá trình chuyển đổi mới đem lại tác động tích cực toàn diện cho khí hậu và sức khỏe con người.
Minh An